Trang chủ » Đem hạt giống tình yêu cắm vào máu – Tiêu Nghiên

Đem hạt giống tình yêu cắm vào máu – Tiêu Nghiên

10Có bài mới Re: [Hiện đại] Đem hạt giống tình yêu cắm vào máu – Tiêu Nghiên – Điểm:

CHƯƠNG 1

Trong lòng tôi, kỳ thật không có người nào so với chính bản thân là quan trọng nhất. Bạn thân của tôi là Nhạc Nguyệt đã nói như vậy, cô ấy nói: “Quan Tâm, làm sao cậu lại có một cái tên ấm áp như vậy? Cậu rõ ràng là một con người cực kỳ ích kỷ, nhưng mà.. .. . .” Cô ấy lắc đầu, “Vì sao mọi người đều bị cậu lừa?”

Tôi hướng cô ấy mỉm cười, “Nguyệt Nguyệt thân yêu, mình cũng không có yêu cầu cậu làm bạn với mình. Cậu có thể lựa chọn không bị lừa mà.”

Khi tôi năm tuổi, bởi vì mẹ tôi không chịu  mua cho tôi một cuốn sách dày, tôi liền chờ đến chiều tối khi mẹ đang vội nấu cơm liền chạy đến nhà sách đó, cầm ví tiền của mình, tìm một trăm hai mươi đồng, đem cuốn sách về các thành tựu của máy móc ôm trở về nhà.

Trên đường trở về nhà gặp được một cậu bé, thoạt nhìn có bộ dạng thật nghèo túng, nhưng ánh mắt cậu ta nhìn thật thích, liền dẫn cậu ta về nhà. Khi tôi rời khỏi nhà để mua sách, thì trong lúc đó, cha mẹ tôi cùng bạn họ đã muốn nóng lòng đi tìm, đem cả khu thành thị nhỏ này lục tung cả lên, đến khi bọn họ mệt mỏi và kiệt sức mới trở về nhà, thì phát hiện tôi đang cùng cậu bé mới quen đang ngồi ở trong phòng khách vừa xem tivi vừa ăn kem.

CHƯƠNG 2:

Khi đó là thời điểm thất nghiệp, người đàn ông kia, vừa bị mất việc lại còn bị mang tiếng. Đối với một người đàn ông mà nói, trừ bỏ gia đình ra, sự nghiệp chính là quan trọng nhất. Mà ngày hôm đó, ông đã trải qua thời khắc đen tối nhất của cuộc đời —— đã đánh mất việc thì không nói làm gì, thế nhưng lại chịu tiếng xấu thay cho người khác, khiến cho ông đối với cuộc sống  tràn đầy sự ngờ vực.

Nhưng mà, khi cô bé ôm trên tay quyển sách dày có tựa “nguyên tắc cơ khí” đến chỗ ông, cười đến rực rỡ, ngây thơ lại làm cho ông cảm thấy kỳ thật cuộc sống chính là như vậy —— sau cơn mưa trời lại sáng. Ông nói: “Lúc đó, cảm thấy thật là đen tối. Nhưng nụ cười của tiểu Tâm Tâm, lại làm cho tôi cảm thấy thế giới lập tức liền trở nên xán lạn.” Và ông đã trở thành cha nuôi của tôi.

Từ lúc đó, tôi là Thiên Sứ nhỏ của ông, cho dù cả người nhà tôi đều nói việc này chỉ là lừa bịp (ý đây là việc cô bé đó tự đi mua sách ^^), ông cũng cảm thấy đó là sơ suất của người lớn. Nhưng đến bây giờ, ông vẫn thường nói là ——”Quan Tâm, cha nuôi rốt cuộc cũng biết Thiên Sứ cùng Ác Ma chỉ có cách nhau một bước chân mà thôi.” Sau đó sẽ có cử chỉ giả vờ vô cùng ân hận.

Khi tôi kể lại điều đó, chỉ vì muốn động viên một người mà thôi, một người tôi yêu quý từ lúc nhỏ. Anh cũng biết tôi có tình yêu, nhưng anh không tin Ác Ma cũng sẽ yêu một ai khác. Nhưng trên thực tế, Ác Ma cũng đã dính vào tình yêu, đáng tiếc tôi dây dưa vào người đàn ông không đem tôi để vào mắt.

Anh là Thuộc Đình, là con trai của cha nuôi, cùng tuổi tôi. Chẳng qua, khi tôi lên năm tuổi, còn đang trong hưởng thụ sự bừa bãi cùng tùy hứng; khi đó, anh lại phải cùng cha mẹ đang đối mặt nợ nần, tòa án cùng truyền thông. Mà Thuộc Đình, khi đó ý thức đã trưởng thành hơn so với độ tuổi của mình.

Lần đầu tiên tôi nhìn thấy anh, tôi đã bị anh quyến rũ bởi sự khác thường ấy—— bình tĩnh, trầm mặc, trưởng thành sớm, hoàn toàn không giống một đứa nhỏ năm tuổi nên có. Cũng vì đôi mắt kia, đôi mắt giống như cha nuôi mà tôi rất thích, khi đó năm tuổi tôi liền yêu anh. Cặp mắt kia lúc u buồn, phẫn nộ cùng với sự bất đắc dĩ, làm cho tôi như chìm vào trong đôi mắt ấy, đó chính là ánh mắt kiên định. Lúc ấy, anh đối nói với cha tôi nói : “Bác Quan, cha con nhất định sẽ thành công.” Cặp mắt kia cùng với vẻ mặt khi nói những lời đó đã làm cho tôi khẳng định: Có một người con như vậy, cha nuôi nhất định sẽ thành công.

Từ đó trở đi Thuộc Đình là khách thường xuyên trong nhà tôi, bởi vì cha mẹ nuôi bận rộn gây dựng lại sự nghiệp. Mà cha mẹ tôi công việc có vẻ nhàn nhã hơn, ngày nghỉ cũng có vẻ bình thường, nên cha nuôi liền đem anh gửi ở nhà tôi. Anh giống ông cụ non vậy, tuy rằng chỉ lớn hơn tôi cha tháng tuổi, lại giống như hơn tôi cha tuổi vậy, cũng không bởi vì ăn nhờ ở đậu mà cẩn thận muốn lấy lòng người khác, nên cha mẹ cực kỳ thích anh.

CHƯƠNG 3:

Tôi nói với anh: “Thuộc Đình, nếu cậu lớn lên mà không cưới tớ, cha mẹ tớ không nuôi cậu nữa đâu.”

Anh liếc mắt nhìn tôi, “Ngây thơ, tớ mới sẽ không cưới một cô gái xấu xí như cậu.” Kỳ thật nhiều chuyện lúc năm tuổi tôi nhớ không nhiều, nhưng khi anh nói tôi là “Cô gái xấu xí” lại làm tổn thương tự trọng của tôi. Tôi cũng nhớ rất rõ, ngay lúc đó tôi đã phản bác lại anh: “Mẹ tớ cùng bà ngoại tớ đều là người đẹp, tới lúc trưởng thành tớ cũng sẽ trở thành một cô gái cực kỳ xinh đẹp, bây giờ cậu không cưới tớ, lớn lên tớ sẽ làm cậu hối tiếc đến chết.” Sau đó, tôi cố gắng để trở thành một người cực kỳ xinh đẹp.

Vì chuyện đó, anh cứ cho tôi là một người ích kỷ. Nhưng mà, ở ngoài mặt, tôi vẫn là một tiểu Thiên Sứ.

Tôi với Thuộc Đình luôn luôn học cùng một lớp. Đến sơ trung(cấp 2), Thuộc gia đã phát đạt trở lại. Kỳ thật khi cha nuôi đang gây dựng lại sự nghiệp được hai năm, chuyện của ông đã được điều tra rõ, những năm sau đó, doanh nghiệp của cha nuôi cực kỳ phát triển, đã trở thành xí nghiệp gia tộc nổi tiếng. Khi Thuộc Đình được chín tuổi đã rời khỏi nhà tôi, trở về bên cha mẹ. Tuy nhiên, hai gia đình vẫn thường xuyên tụ họp nhau.

Tôi phải gọi thẳng Thuộc Đình là “Anh trai”, nhưng kỳ thật tôi không muốn gọi anh như vậy.
Lúc học lớp mười, lớp tôi có một nữ sinh xinh đẹp, tên là Lưu Uyển Tình. Với kinh nghiệm thầm yêu mến anh nhiều năm, tôi nháy mắt một cái đã nhìn ra Lưu Uyển Tình thích anh. Vì thế tôi liền mỗi ngày sau lưng cô ấy mà nguyền rủa, hi vọng một ngày kia cô ấy đi đường té một cái, sẽ làm xước khuôn mặt xinh đẹp kia, bởi vì tôi nhìn thấy ánh mắt của cô ấy khi nhìn Thuộc Đình là kinh diễm. (giật mình trước vẻ đẹp trai của anh ấy^^)

Bởi vì mọi người đều biết Thuộc Đình là anh của tôi, chỉ cần nữ sinh thích Thuộc Đình đều đến tìm tôi làm bạn. Vì vậy tôi nói với Thuộc Đình, “Nhờ phúc của cậu, tớ chưa bao giờ tưởng tượng lại có thể quen biết được nhiều bạn như vậy, ngay cả khi ở giữa những người đồng tính cũng có ảnh hưởng đếnthế. Rất cám ơn cậu.”

Chỉ có ở trước mặt tôi Thuộc Đình mới để lộ ra bản chất tà ác của anh, chuyện của cha nuôi trước kia ảnh hưởng đến tâm hồn anh rất nhiều. Ở mặt ngoài anh là một người tao nhã lại hơi mang vẻ là người không giỏi kiềm chế, hơi ôn nhu lại vừa có tính khí xấu xa, hấp dẫn vô số tiểu nữ sinh cùng đại nữ sinh. Chỉ có tôi mới biết được anh có bản chất tà ác, biết đáy lòng của anh đều giống tôi mang vẻ mặt Ác Ma. Chính là, che giấu vẻ tà ác sau vẻ mặt nho nhã, giống như tôi dùng nụ cười Thiên Sứ để giấu bản chất Ác Ma của mình.

Thuộc Đình cũng biết, tôi mới là người hiểu anh nhất. Cho dù là cha mẹ anh, cũng không hiểu anh ta hơn tôi. Tất cả mọi người đều bị vẻ ngụy trang của anh lừa gạt, ngoại trừ tôi. Cha nuôi thậm chí còn cho anh là một con mọt sách.


Source: https://ontopwiki.com
Category: Review

Post navigation

Leave a Comment

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *