





#Review
TÔI CŨNG RẤT NHỚ ANH ẤY
Tác giả: Lý Lý Tường
Thể loại: Hiện đại, tỷ đệ luyến, ngược nhẹ, HE
Độ dài: 25 chương + 1 ngoại truyện
Tình trạng: edit hoàn
____________________________________
Tạ Đắc yêu Tần Ý Điền, yêu cô hơn bất kì ai khác. Cho dù người cô thầm yêu là anh trai của anh, hay rời xa anh đi du học, thậm chí cô sắp kết hôn với người khác.
Bạn đang đọc: TÔI CŨNG RẤT NHỚ ANH ẤY – LustAveland – Truyện ngôn tình, đam mỹ, truyện tranh full nhanh, cập nhật liên tục
16 tuổi, Tạ Đắc yêu thầm Ý Điền, có một sự độc chiếm đáng sợ với cô. Lúc đó, ngay cả tâm lý vô hiệu bạn trai cô cũng có, cũng may cô và bạn trai sớm chia tay .22 tuổi, vô tình gặp lại, cô chỉ nhớ anh là em trai Tạ Hậu. Tự cảnh cáo chính mình rằng cô không thèm chú ý đến anh nhưng vẫn không hề không chăm sóc cô. Anh chỉ mong cô chừa lại cho mình một mình một đường sống nho nhỏ nhưng cô đã phủ nhận dứt khoát tình yêu đó. Cô nói rằng cô sắp kết hôn .“ Em không phải không yêu anh, chỉ là anh cho rằng em không yêu anh. Đây là nguồn gốc của thảm kịch. Bất kể em lý giải thế nào đều uổng công. ”Tần Ý Điền lớn hơn Tạ Đắc năm tuổi, cô cho rằng cô hoàn toàn có thể xem nhẹ tình yêu của anh. Cô cho rằng cô hoàn toàn có thể yêu một người khác .16 tuổi, Ý Điền thầm mến Tạ Hậu mà không hề biết Tạ Hậu cũng thích cô. Mùa hè năm đó, Tạ Hậu vì cứu một bé gái mà bị chết đuối .21 tuổi, Ý Điền dạy thêm cho Tạ Đắc vì biết anh là em trai Tạ Hậu. Khi biết chuyện, Tạ Đắc vô cùng tức giận .27 tuổi, Ý Điền phải hủy hôn vì chồng chưa cưới – Ngụy Tiên – có con với Vương Nghi Thất .Hai người tổn thương nhau mới nhận ra tình cảm mình dành cho đối phương sâu bao nhiêu. Tạ Đắc nghĩ mình trong mắt Tân Ý chỉ là thế thân của anh trai. Anh luôn mặc cảm như vậy mà Tân Ý Điền lại không đem lại cảm xúc bảo đảm an toàn cho anh. Lỗi lầm khi chưa trưởng thành khiến hai bên mái ấm gia đình không đồng ý chấp thuận .Truyện có nhiều tuyến nhân vật. Mỗi người đều có câu truyện của riệng mình. Là đời sống khó khăn vất vả, chật vật mưu sinh sau khi kết hôn của Hà Chân và Lục thiếu Phong. Là Vương Nghi Thất có lòng đố kỵ quá sâu. Là Ngụy Tiên dễ bị cám dỗ trước sức hút mới lạ, sự kích thích. Là Tôn Quý Thanh còn hối hận với mối tình đầu. Là Thẩm Quân Hòa còn chìm đắm trong nụ cười tuổi trẻ. Là những khó khăn vất vả của Thẩm Quân An sau li hôn. Mỗi người đều tìm được niềm hạnh phúc của riêng mình .Tình yêu của Tạ Đắc với Ý Điền đủ điên cuồng, cũng đủ lí trí. Ở họ có sự tôn trọng và đồng cảm. Tạ Đắc yêu Ý Điền, cố chấp yêu nhưng không có hành vi “ thọc gậy bánh xe ” xen vào niềm hạnh phúc của cô. Tình yêu của họ vượt qua chênh lệch tuổi tác, chênh lệch nhận thức. Họ trải qua có được sau khi mất đi mới biết phải trân trọng tình cảm thế nào .Cậu quyết định hành động không giấu diếm bất kể gì nữa, cũng không quanh co lòng vòng, cũng không mẫn cảm đố kị, vứt bỏ lòng tự tôn chân thành nói : “ Anh đến tìm em. Anh ngủ không được, anh rất hối hận buổi tối đã nói những lời đó. ”Tân Ý Điền dừng uống nước, đôi mắt nhìn cậu, nét mặt biến hóa trong tích tắc, ở đầu cuối thở dài, hỏi : “ Tiếp đi ? ” Cách nói của cô nghe ra rất lãnh đạm .
“Anh không muốn em đi, anh không muốn em rời xa anh, anh không có cách nào để không yêu em.”
Cô quay đầu đi, lãnh đạm nói : “ Nhưng anh cho rằng tôi không yêu anh. ”
“Đó là bởi vì đố kị che mờ tâm trí. Anh biết là em yêu anh!”
Tân Ý Điền không nói lời nào.
Cậu khẽ thở dài, nhìn cô cau mày nói “ Một triệu năm trăm ngàn, số tiền nhiều như vậy không giống như em hoàn toàn có thể có được. ”“ Anh đừng có xem thường tôi. ” Cô hừ một tiếng, “ Tính ra thì phải cảm ơn anh. Nếu không phải vì anh tôi cũng sẽ không muốn xuất ngoại, không xuất ngoại thì sẽ không đem CP quỹ đi bán, nếu như không bán đợi đến giờ này, đừng nói một triệu năm trăm ngàn, năm trăm ngàn cũng không có. ”“ Vậy em muốn cám ơn anh thế nào ? Lấy thân báo đáp có được hay không ? ” Tạ Đắc muốn tiến lên ôm lấy cô, nhưng bị cô nghiêng mình tránh được ““ Tôi không cần – ” Cô kiêu ngạo hất mặt, chẳng thèm nhìn .Tạ Đắc ảo não không ngớt, vươn tay vừa khít ôm lấy cô, ôm đến nỗi cô hầu hết không thở nổi. Tân Ý Điền ngay từ đầu không muốn, thế nhưng Tạ Đắc tăng thêm lực, cô dần thôi không giãy dụa nữa, trong lòng trăm mối xúc cảm bộn bề. Từ lúc họ chia tay đến giờ, cô cảm thấy mọi khí lực sức sống đều như hết sạch, tá hỏa cho rằng đã đến số lượng giới hạn ở đầu cuối .Thời gian giữa hai người như ngừng trôi, trong trời đất chỉ còn lại có hai người u mê không giác ngộ. Tạ Đắc rỉ tai vào tai cô : “ Tân Ý Điền, xin lỗi — “Tân Ý Điền tức giận nói : “ Xin lỗi cái gì ? Anh nói rõ ràng. ”“ Tất cả. ”“ Hey, anh bớt rắc rối đi. Em còn chưa tính sổ với anh đó ! ” Tuy miệng cô nói lời uy hiếp, nhưng ý cười không kìm được lan trên khuôn mặt .
“Vậy dùng thời gian cả đời để tính dần, được không?”
Cô chợt liều lĩnh nói một câu, “Tại sao em phải đồng ý chứ?”
Tạ Đắc hơi kinh ngạc, nhớ lại những tổn thương mình đã gây ra cho cô, chậm rãi buông cô ra, trên mặt hiện ra nét đau thương. Tân Ý Điền vốn định trêu cợt anh thêm, nhưng không đành lòng thấy anh tuyệt vọng như vậy, hai tay vòng quanh thắt lưng anh, dúi đầu vào ngực anh, khẽ nói : “ Bởi vì em yêu anh. ”
————–
Review by Hi dung hoa
Des by Tịch Phi
*Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa
Cre pic: Google/huaban
Source: https://ontopwiki.com
Category: Review
Leave a Comment