Trang chủ » NGÀY EM ĐẾN – LustAveland – Truyện ngôn tình, đam mỹ, truyện tranh full nhanh, cập nhật liên tục

NGÀY EM ĐẾN – LustAveland – Truyện ngôn tình, đam mỹ, truyện tranh full nhanh, cập nhật liên tục

#Review
NGÀY EM ĐẾN

Tác giả: Tĩnh Phi Tuyết
Thể loại: Hiện đại, nam chính tàn tật, đại thúc loli, sủng, H.E
Độ dài: 104 chương
Tình trạng: Hoàn

——————-
[“Vậy anh sớm trở về, muốn ôm bao lâu cũng được.”
“Vậy ôm cả đời được không?”
“Được.”
“Thật sự được?”
“Dạ, thật sự được.”
“Cả đời?”
“Dạ, cả đời.”]

—————
Tôi đọc bộ truyện này vào một ngày buồn chán với những con chữ và số cứ rối tung trong đầu. Khi ấy, tôi nghĩ mình cần tìm đọc một tác phẩm nào đó nhẹ nhàng để bình ổn lại, và Ngày em đến đã không làm tôi thất vọng.

Khi đọc, tôi luôn cảm thán rằng Trương Tư Ninh thật như mong muốn khi gặp và yêu Vệ Cẩm Huyên, một người đàn ông đúng nghĩa, quá đỗi tuyệt vời. Có lẽ, sẽ chẳng có ai thích hợp ở bên cạnh cô, che chở cô, nhưng lại chỉ dạy cho cô như anh. “ Anh vừa như trưởng bối, vừa như bạn hữu lại là tình nhân ” .Anh giúp cô kiềm chế cái tôi của mình, cho cô biết sự xảo trá của quốc tế ngoài kia, cho cô biết, ngoài anh ra, chẳng ai hoàn toàn có thể che chở cho cô hết cuộc sống này. Sự êm ả dịu dàng nhưng vẫn rất lí trí của một quý ông thực thụ làm người đọc đắm say khi nào không hay .Với anh, Trương Tư Ninh như một cô bé con chưa nếm trải sự đắng cay ngọt bùi của đời sống. Ấn tượng lần đầu anh gặp cô là một người rất nhã nhặn, lịch sự và trang nhã và chín chắn. Nhưng khi tiếp xúc nhiều hơn, Trương Tư Ninh dần lộ ra “ thực chất ” của mình, một cô gái trẻ tuổi, có tiền nhưng sống xa mái ấm gia đình do những biến cố trong quá khứ. Cô tùy hứng khi những năm tháng niên thiếu không được bàn tay mẹ dẫn dắt. Cô thiện lương, đáng yêu, luôn sáng sủa, chưa từng tiếp xúc với những mưu mẹo của người đời .

Khi rơi vào lưới tình, cô thẳng thắn thừa nhận: “Thích thì nói chuyện yêu đương, không thích thì cả đời không qua lại với nhau!”. Chính vì điều đó mà Vệ Cẩm Huyên đã bị cô hấp dẫn lúc nào không hay: “Tư Ninh, em khuấy đảo tim anh!!”. Anh muốn mình sẽ là người chở che cô cho đến hết cuộc đời, dạy cho cô những điều mà cô chưa biết, để cô luôn giữ nét thiên chân không bị thói đời làm thay đổi. “Vệ Cẩm Huyên hy vọng, anh có thể mở ra cho cô một vùng trời mới, dưới sự che chở của anh cô có thể không buồn không lo.”

Nói như vậy nhưng không có nghĩa nữ chính tất cả chúng ta vô dụng, thánh mẫu đâu. Tuy ra xã hội chưa lâu nhưng Trương Tư Ninh vẫn rất lý trí và thực tiễn. Cô hoàn toàn có thể đối tốt với mọi người, cơ mà nếu bị tận dụng, cô sẽ mạnh tay đáp trả lại. Cô bình tĩnh bên Vệ Cẩm Ninh, khi anh là một quý ông giàu sụ, hay là một kẻ không một đồng bạc trong tay : “ Anh cứ làm đi, mặc dầu thất bại, còn có phiếu cơm dài hạn là em, đừng lo. ” Cho dù là một kẻ lăn lộn trên thương trường nhiều năm, nhưng khi nghe câu nói ấy, anh đã tan chảy bởi sự dễ thương và đáng yêu của bạn gái mình. Bởi, mặc dầu là ai, những lúc khó khăn vất vả nhất, họ luôn cần ai đó đứng về phía mình, ủng hộ mình vô điều kiện kèm theo .Vệ Cẩm Huyên là người tàn tật, chân trái anh bị cưa bỏ sau vụ tai nạn thương tâm xe thảm khốc. Trương Tư Ninh luôn nghĩ anh hẳn sẽ tự ti về điều này lắm. Một người khỏe mạnh với tay chân lành lặn bỗng sau một biến cố, lại trở nên tàn tật, dù can đảm và mạnh mẽ đến đâu cũng hóa yếu mềm. Chính vì vậy mà cô luôn chăm sóc cho anh mỗi khi trở trời, mỗi khi anh đứng lâu, mỗi khi anh sĩ diện với ai đó .Cô luôn thủ thỉ với anh rằng : “ Herman, trong mắt em, anh là giỏi nhất, không ai hoàn toàn có thể so sánh được với anh hết ”. Nhưng Vệ Cẩm Huyên là ai cơ chứ, một kẻ đã nếm trải sự cay đắng của cuộc sống, sự tệ bạc của lòng người, anh hóa khuyết điểm thành ưu điểm của mình. Tôi bật cười với những trường hợp anh dùng đôi chân không tuyệt vời và hoàn hảo nhất của mình để khiến cô mềm lòng, để cô tha lỗi cho những khoảng thời gian ngắn bốc đồng của anh .

Có thể nói, chữ “duyên phận” trong tác phẩm đóng một vai trò rất quan trọng trong mối quan hệ giữa nam nữ chính. Bởi nếu không vì chữ duyên, tôi e là họ sẽ không gặp nhau giữa hàng vạn người trong thành phố, càng không có chữ phận để họ có thể cùng nắm tay nhau trải qua hết quãng đời còn lại. Thật may mắn khi hai người đã có thể tìm thấy nhau giữa biển người mênh mông!

Đây là một tác phẩm vừa đủ, không quá dài, không quá nhẹ nhàng hay quá gay cấn, “tròn vị” cho những ai đang cảm thấy “ngán” truyện. Giọng văn của editor rất mượt mà và cuốn hút. Tôi tin, tác phẩm này có thể sẽ làm hài lòng những bạn đọc khó tính vì tính thật nhưng cũng không kém phần lý thú của truyện!
————-
” “: Trích dẫn được trích từ trong truyện.

Review by An dung hoa.
Bìa: Cỏ Chiêu Nghi

*Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa
Cre pic: Google/huaban

Source: https://ontopwiki.com
Category: Review

Post navigation

Leave a Comment

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *